22.3.23

Thập niên 90-2000+, Việt Nam Airline thuê nguyên một tầng góc khách sạn Sheraton ở Paris để cho tiếp viên và phi công tạm trú qua đêm.

Tầng khách sạn này trở thành nơi giao dịch hàng hóa. Xách hành lý thật ra được chuyển giao rất bài bản, xếp từng hàng ngay ngắn trước cửa phòng. Hàng về là nước hoa mỹ phẩm, nhưng hàng qua chỉ là măng khô, bún phở khô cho các nhà hàng, thậm chí là mắm muối dưa cà.

Về đến khách sạn Sheraton là họ cắm điện nấu lẩu, ăn chơi ca hát xuyên đêm
Tiếp viên hàng không Việt Nam Airline, bay luân phiên nên mỗi tháng mới quay một vòng về lại Paris thơ mộng để tải hàng. Công việc của các cô là đẩy hai cái valise nặng 70 lbs và một cái valise xách tay. Các cô, các anh cũng không cần biết hàng gì trong đó vì phía sau là một đường dây vận chuyển có bảo kê rất bài bản. Có khả năng khi luân phiên tới thành phố nào thì tiếp viên hàng không cũng chỉ là những cô hàng đẩy (pusher) chuyên nghiệp. Team Vịnh Bắc Bộ tự coi việc mang ba cái valise này là "đèo cái lá" vì họ cũng không biết đang mang thứ gì trong đó.

Để tăng thêm khả năng vận tải tài tình, các cô thường dồn tư trang vào cái kẹp nách tạo nên một dáng đi rất trữ tình. Tư trang có khi là con cá basa đông lạnh, rau mùi, thịt thà, nước mắm để cho nồi lẩu tối nay. Tổ 13 chiêu đãi viên và cả bốn phi công phân công nhau đem đồ ăn nhậu rất điều độ.
Sau phần khệ nệ đẩy hàng ra khỏi phi trường, thì đã có sẵn vài anh Việt Nam ập tới thu gom hành lý đưa lên xe vận tải.
 
Check in xong, ai cũng mệt nên về phòng, cứ hai người một phòng. Nếu có cặp đôi là nam nữ thì cũng được sắp xếp ở chung. Quá thơ mộng!

Vui nhất là các buổi nhậu, họ gọi nhau í ới, trổ tài bếp núc, mùi cá chiên, thịt kho, nấu lẩu bay thơm phức cả đại sảnh Sheraton. Thành ngữ "Ngon Nhức Nách" trong tiếng Việt cũng xuất xứ từ các team này. Thì ra nguyên liệu nấu nướng là do kẹp nách từ máy bay về tới khách sạn Sheraton. Nhức nách vì kẹp quá nhiều đồ.

Các ngày hôm sau là các pusher rủ nhau đi chơi. Vé xe điện €25 Âu kim cho nguyên ngày, nhưng có người chịu thức dậy đi 5 giờ sáng. Đi chơi cho đã thì cũng chỉ tới trưa. Họ lại đem vé này bán rẻ vé này cho team du khách Nhật thức khuya dậy muộn với giá €20. Vậy là dù đi chơi nguyên ngày mà chỉ tốn có €5 Âu tệ. Quá rẻ!

Họ về nhà khoảng 3 giờ chiều, rồi lại nấu lẩu ăn nhậu cho tới khuya coi như là thưởng thức Paris 2.5 ngày với đầy đủ hương vị Âu Á.

Ngày rời Paris, khoảng năm giờ sáng, cả sảnh khách sạn do team Vietnam Airline thuê đều nghe tiếng gõ cửa vọng đều từ rõ tiếng tới xa dần. Trước mỗi cửa phòng người ta đã đặt ngay ngắn, đều tăm tắp, mỗi hàng đẩy (pusher) 3 cái valise - hai lớn một bé, trọng lượng chính xác không thừa không thiếu. (Khi đạo diễn dựng phim nhớ chú ý tới góc quay này). Hay quá thể!

Tuy nhiên, nghề này cũng có nhiều bi kịch đáng thương. Một nữ pusher nguyên là hoa khôi Nguyễn Thị Lan Anh sinh năm 1974, bị khui valise vì có hàng nóng. Tình ngay lý gian, cô bị câu lưu ở nước sở tại. Vận tải hàng không do phải bảo vệ đường dây tiêu cục nên bảo lãnh cô về được sau một tháng. Tuy nhiên, cô Lan Anh không về thẳng nhà mà được đi huấn luyện/học tập gì đó ở miền Bắc.

Xui khiến làm sao, ngày được minh oan thì cô gặp tai nạn xe hơi. Người ta tin rằng, phía Việt Nam phải dàn xếp vụ tai nạn này để bịt hết đầu mối điều tra.
 
Cô Lan Anh đã ra đi năm 2004, lúc mới 30 tuổi, để lại muôn vàn thương tiếc cho đồng đội của mình.

0 comments:

Post a Comment

MAGASAM

HOA KỲ SÂM

MỸ VỊ HOA KỲ

NHIỀU NGƯỜI ĐỌC

MAGASAM-US

ĐĂNG RAO VẶT / CLASSIFIED: (Message* kèm số điện thoại)

Name

Email *

Message *

Video